vietnamese Tiếng Việt english English
Hôm nay:
Tin mới đăng:

[Truyện cười] Diêm vương thèm ăn thịt

Bí kíp làm thơ
Làm thơ mình vốn không quen
Nhưng vì…muốn quá nên xen một bài
Bài này không được quá dài
Cũng không được ngắn kẻo hoài phí công
Làm thơ phải có…màu hồng
Có mây,có gió bềnh bồng lướt bay
Làm thơ phải có mê say
Đã làm là suốt đêm ngày không thôi
Không nên chỉ biết viết,ngồi
Phải ra ngắm cảnh,nhìn trời…lấy thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Học bài thì khó,làm thơ rất vào
Mỗi khi cảm xúc tuôn trào
Chính là đất nặn để “nhào” ra thơ
Khi nào đầu óc lơ mơ
Nói gì thế nhỉ?Ơ ơ…hết rồi
Chú ý quan trọng : Đây không phải là bí kíp thật.Bạn nào làm theo là thành thơ…dở hơi ăn canh mồng tơi đó!HÌ HÌ

Diêm Vương thèm ăn thịt
Trên dương thế, có một con lợn bị đem ra giết thịt. Hồn nó về kêu với Diêm Vương. Diêm Vương hỏi:
- Nỗi oan nhà ngươi như thế nào? Hãy nói rõ đầu đuôi nghe!
- Dạ! Họ bắt tôi làm thịt!
- Được rồi, hãy khai rõ rang. Họ làm thịt như thế nào?
- Dạ, trước hết họ trói tôi lại, đè ra chọc tiết. Xong họ đỗ nước sôi lên mình tôi, cạo lông.
- Rồi sao nữa!
- Cạo sạch rồi họ mổ ra, thịt tôi xé thành từng mảng, chặt nhỏ bỏ vào rổ. Thế rồi…họ bắc chảo đổ mỡ vào, phi hành cho thơm, them mắm thêm muối, xào lên,…
- Thôi ! Thôi… đừng nói nữa mà tao thèm!

Mặc cả khéo léo
Từ một làng nhỏ ở Hungary, con trai gọi điện cho bác sĩ ở Budapest và hỏi về thù lao khám bệnh cho bố mình. Bác sĩ trả lời là 1.000 forint, chàng thanh niên hẹn sẽ đón ông tại ga xe lửa. Tới lúc gặp bác sĩ, anh ta buồn rầu thông báo:
- Thật không may, bố tôi vừa mất rồi. Nhưng để bác sĩ khỏi bị thiệt thòi tôi đã tìm được 10 người trong làng, họ đồng ý trả 150 forint cho mỗi lần khám bệnh. Khám cho 10 người xong, anh thanh niên tiễn bác sĩ ra ga, ông này nói:
- Tôi chỉ yêu cầu 1.000 forint mà thu được 1.500 forint. Vì vậy tôi chia đôi phần dôi ra. Đây là 250 forint của anh.
- Xin cảm ơn bác sĩ! Tôi xin được nói thật là cha tôi không chết mà ở trong số 10 người đã được bác sĩ khám bệnh.

Sợ không kham nổi phần thưởng
Một tiều phu bị rơi rìu xuống sông, anh đang ngồi buồn rầu nhìn dòng nước xoáy thì Bụt hiện lên an ủi: “Đừng buồn! Ta sẽ mò chiếc rìu cho con”. Dứt lời, Bụt biến mất và loáng cái ông đã ngoi lên, tay cầm chiếc rìu bằng vàng.
- Đây có phải rìu của con không?
- Thưa Bụt, không phải rìu của con.
- Bụt lại lặn xuống nước mò lên một cái rìu bạc, chàng tiều phu vẫn không nhận. Lần thứ ba, Bụt mò lên cả ba chiếc rìu vàng, bạc và sắt, anh chỉ nhận chiếc rìu sắt là của mình. Thấy anh nghèo túng mà thật thà chất phác, Bụt liền cho anh cả ba chiếc rìu…
-… Vài năm sau, tiều phu nọ đi dạo cùng vợ trên bờ sông xưa, không may cô vợ trượt chân ngã xuống nước. Anh chàng thở phào nhìn xoáy nước, định bỏ về thì Bụt lại hiện ra bảo:
- Ta sẽ mò vợ lên cho con, đừng buồn!
- Anh tiều phu chưa kịp mở miệng thì Bụt đã hiện lên trên mặt nước cùng Cindy Crawford và hỏi: Đây có phải vợ con không?
- Tiều phu loạng choạng suýt ngã, tim đập thình thịch, vội vàng lí nhí: Dạ phải…
- Nói dối! Ta sẽ trừng phạt ngươi!
- Trước cơn thịnh nộ hiếm thấy của Bụt, chàng đốn củi tội nghiệp quỳ xuống nghẹn ngào: Mong Bụt hiểu cho, nếu con nói “không” thì Người lại mang lên Claudia Schifer và tiếp tục “không” thì người sẽ vớt đến vợ con, khi ấy con mà bảo “đúng” thì Bụt lại cho con cả ba nàng. Thế thì con chết mất! Không thể nào kham nổi ! Hu hu!
Tác giả: Sưu tầm
Bình Luận Facebook
LIKE hoặc SHARE bài viết Ủng Hộ Nhé...
Chia sẻ

div id='fb-root'/>