- Ê...Hân... tao với mày... này nọ nhé?
- Ê ê... - Nó lấy tay huơ huơ trước cái mặt đần thối của Hân
- MÀY VỪA NÓI CÁI GÌ???? "NÀY NỌ"???? - Hân hét muốn thủng màng nhĩ, khuôn mặt bất chợt đỏ như trát cả tấn phấn hồng vậy.
Đáp lại tiếng hét " chim sa cá lặn " của nhỏ là một tràng cười "man rợ"
- Hahaha... con nhợn ngốc... cái đầu đen như chấy... Cá tháng tư... là lá la... - Dứt lời Phong ôm cặp phi thẳng ra cổng trường
1s 2s 3s... sau khi dây thần kinh hoạt động bình thường trở lại, đầu bốc khói nghi ngút:
- Mày đứng lại cho tao??? tao mà bắt được, mày tới số đó thằng cờ hó... - Nhỏ rượt theo Phong, giọng hét "vừa đủ nhỏ" để làm náo động một khoảng sân trường... Đó là lần đầu tiên nó thu hết dũng khí nói ra tình cảm của mình... Ngày Cá tháng tư năm nó và nhỏ 16t...
Nó và Hân biết nhau từ năm lớp 9... Ban đầu nó không ấn tượng gì với cô nàng suốt ngày chỉ biết chú đầu vào học...học và...học. "Nhàm chán" là 2 từ nó nhận xét về Hân... Hân trái ngược hẳn với tính cách của nó: Nó thì năng động, nhỏ thì suốt ngày chỉ ngồi thu lu một chỗ không học thì tán dóc vài ba câu chuyện tẻ nhạt với mấy đứa bạn; nó luôn thích thể hiện (mặc dù nó chẳng xuất chúng bằng nhỏ), nhỏ thì không vậy, luôn bình thản từ tốn nhưng rất tự tin; nhỏ ít nói, còn hắn thì ngược lại...bla bla... Nói tóm lại nó và nhỏ chẳng có điểm chung gì cả... Cho đến khi nó và nhỏ ngồi cùng một bàn, nó cũng chẳng thay đổi cái nhìn về nhỏ mọt sách...
Mùa thi tuyển sinh vào lớp 10 chợt đến, nhanh như một cơn gió... Nhỏ làm gia sư cho nó... không ngần ngại giúp đỡ nó rất nhiệt tình, nó tiếp xúc với nhỏ nhiều hơn và nhận ra một con người hoàn toàn khác với những gì nó tưởng tượng về nhỏ trước nay... Nhỏ tốt bụng nhiệt tình với bạn bè, vui tính, hồn nhiên đến ngốc nghếch... Và có lẽ nhỏ khác với những người bạn nó từng quen, tuy không xinh, không có gì đặc biệt nên đối với nó "nhỏ đặc biệt"...
Lên cấp 3... Nhỏ vẫn thế luôn chỉ biết học... còn nó... không biết từ bao giờ đã bị ảnh hưởng từ con nhỏ này... nó dành nhiều thời gian để học hơn, thay vì những đàn đúm chơi bời như trước... quan tâm nhỏ theo một cách chỉ mình nó biết... Nhỏ thic ăn kẹo mút nhỉ? Mỗi lần nhỏ giận chỉ cần chìa cây chupachups là hết giận liền... Nó thích chọc nhỏ làm khuôn mặt nhỏ nhắn kia đỏ lựng lên, hay có khi là tràng cười nức nẻ ra nước mắt của nhỏ... Và nó phát hiện... Nó thích nhỏ... chẳng biết từ bao giờ...
...Valentine...
Nó đến nhà nhỏ, nhỏ ngạc nhiên lắm... lần đầu tiên nó rủ nhỏ đi chơi... 2 đứa...
- Ê!Mày tính đưa tao đi đâu đấy?
- Ngồi im... hỏi nhiều
- Hả? không định bán tao đi "Nào" đấy chớ???
- Cái mặt mày chứ Lào??? Mày bán ai thèm mua...
- Xùy xùy... - Nhỏ bĩu môi
Kít... xe đạp của nó dừng trước một quán kem
- Ăn không? - Nó hỏi
- Ăn... - Nhỏ gật đầu cái rụp...
- Chậc...xe mới thay thắng, không ăn sao được - Nói rồi nó đạp xe đang định chạy tiếp
Kít... thắng xe lần 2...nó nhận được "một vài" cái véo trời giáng
- Dám troll pà... lần sau thì chừa... hahaha - Nhỏ khoái chí khi thấy nó la oai oái...
- Thôi thôi... tao giỡn tao giỡn... á ... thôi vào ăn kem...vào ăn kem... thôi đừng véo nữa...đau đau mà... - Phong khổ sở
Khi đã an tọa ở cái bàn bên cửa sổ, nhỏ gọi một lúc 4 ly kem
- Này... mày hêu ak ? sức ăn khủng khiếp
- Xớ... kỉ lục của tao là 6 ly rưỡi cơ... ngần này nhằm nhò gì???
- Bó tay luôn... à mày chờ tao tí nhá...
- Ừm ừm tao ăn hết ráng chịu nă...(Bạn Đang Đọc Truyện Tại http://yeutruyenvn.tk, Chúc Bạn Vui Vẻ) - Nhỏ đang ăn không để ý trời đất trăng sao gì nữa
Lát sau...
- Nè... con nhợn... - Phong chìa trước mặt Hân hộp quà
- Gì đây? Có biến ak??? Đâu phải sn tao? - Nói vậy nhưng nhỏ vẫn nhận lấy hộp quà
- Mở đi... - Phong giục
Lớp giấy được mở ra... một chiếc hộp gỗ trông như cài giương đựng đồ... Nhỏ mở ra... BÙM... một cái đầu quỷ bay ra... Nhỏ giật mình đánh rơi chiếc hộp...
- Á...á... - Hân hét ầm lên làm mọi người trong quán đổ dồn ánh mắt tò mò về phía nó...
Trong khi tim còn đập " rầm rầm " nhỏ nhận ra thằng bạn thân ngồi đối diện đang cười...giọng cười khả ố... = ="
Nhỏ trợn mắt nhìn nó rồi đứng dậy xô ghế, đập cái "Phịch" xuống bàn toan bỏ về, cảm giác giận xâm chiếm nhỏ... Lúc này nó thôi cười, cảm giác có một con dao kề sát cổ... Vội đuổi theo níu tay nhỏ lại...
- Ê... này... đừng về mà...
- Bỏ ra... - Nhỏ giật phăng tay ra, nói như ra lệnh, mắt ngân ngấn như sắp khóc...
Phong vội kéo nhỏ vào lòng, dỗ như dỗ một đứa con nít lớn xác... Nhỏ vừa khóc vừa đập thình thịch vào người nó...
- Hic... Phong cùi... mày dám troll tao...hic...Tao ghét mày... huhu...
- Thôi nín nín nè... Nhớn đầu còn sợ hù ma...thiệt tình.....
- Kệ tao...mày đi chết đi... - Nhỏ đẩy Phong ra - Tao về... TT^TT - Nhỏ toan bước đi...
- Ấy...từ từ...Hân...tao... tao với mày... này nọ nhé? - Phong nghiêm túc
- Này nọ??? - nhỏ quay lại nhìn nó ánh mắt còn hờn dỗi - Lại tính chơi nhau hả?
- Không không... hôm nay không phải cá tháng tư... - Phong vội phân giải
-Thế này nọ...này nọ là sao? - Nhỏ thôi khóc chỉ còn lại tiếng nấc khe khẽ...
- À ờ... ý ...ý tao là...mày đừng làm bạn tao nữa... mày... mày với tao thành...thành một đội??? - Phong cố rặn từng lời, khuôn mặt đỏ bừng
- Một đội??? - Thế về đội mày tao được lợi gì? - Nhỏ cảm nhận được tim mình lỗi cmn 1 nhịp rồi trời ơi...
Hơi bất ngờ về câu hỏi Phong ú ớ :
- Thì thì... À... - Nhớ ra điều gì đó Phong móc trong túi áo một cây kẹo mút.... - Cái này được không??? - Phong hồi hộp
Nhỏ làm mặt giận, lại gần nó... giật cây kẹo mút ...khẽ mỉm cười ...gật đầu...
Mùa Valentine đầu tiên...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét